blair9569

blair9569

51,408 2,916 83

"Hải Đông, em có thai rồi. Là con của anh!". Tin nhắn vừa gửi đi thì cô liền quăng điện thoại, ôm chặt lấy người mình tự trấn an. Đừng lơ cô. Đừng lơ cô đi có được không? Anh có thể là chỗ dựa duy nhất mà cô có được vào lúc này. Cô đang rất sợ hãi. Cô cần anh. Đứa bé này cần có cha. Vân Ninh nhẩm đếm số giây đang dần trôi qua. Bên tai cuối cùng đã vang tới một âm thanh "Bíp bíp". Tin nhắn tới. Là "chú Đông"!!! Cô khấp khởi vui mừng. Nhưng tin nhắn vừa mở ra thì cả người cô giống như vừa bị ai hất xuống dưới vực sâu. "Phá nó đi. Đừng làm phiền đến tôi nữa!".

blair9569

2,005 106 23

Nếu bảy năm trước, cô thật sự chết đi, chẳng phải anh đã vô vọng tìm kiếm Dục Minh cả đời?! Người anh cần nhất, người anh yêu nhất trên thế gian này đã mất đi trong khi anh còn chưa biết đến cô là ai. Còn nhớ lúc cô bị sốt nằm trong bệnh viện, còn tưởng anh ngủ say nên đã nói: "Em chỉ muốn làm một người bình thường trước mặt anh...". "Lam Tịch Dương, tại sao em ngốc thế hả? Tại sao em ngốc đến như vậy? Một mình chịu đựng bao nhiêu đau khổ. Tại sao không để anh biết? Tại sao cứ phải một mình gánh chịu, không chịu nói ra?". Tịch Dương thổn thức. Bởi vì chính cô cũng không ngờ rằng, bọn họ còn có ngày hôm nay...

blair9569

215 30 7

Thành phố C đang chìm trong đêm đen tĩnh mịch thì đột ngột nhận được một cú điện thoại báo án. Toàn bộ những nhân viên cảnh sát ưu tú nhất trong khu vực đều được điều tới đó. Nạn nhân là một người phụ nữ trẻ, bị giết bởi một con dao làm bếp dài, cắm thẳng vào tim. Rất nhiều người đã nhận ra được, người này chính là bạn gái của Đội trưởng đội cảnh sát hình sự tổ trọng án thành phố C, Nhiếp Nghi. Nghi can lại là một người rất quen mặt. Sáu năm đủ sức để biến hai người quen thành người dưng rồi tình cờ một lần nữa, biến họ thành người quen. "Chú Nhiếp, chú vẫn thế nhỉ?". Môi đỏ của cô gái nở ra nụ cười chói chang. Hàng mày đen nhánh của Nhiếp đội hơi giãn ra. Cô Lâm?!... Lâm Băng...? Cái tên này có chút quen thuộc. Mi dài rũ xuống. Anh nhớ ra rồi... "Cô Lâm, mời cô về cục, phối hợp điều tra".

blair9569

5,381 150 61

Cô gái ăn chơi, là một drama queen thực thụ, nhưng lại sa vào cuộc truy đuổi một người đàn ông với hết thảy thủ đoạn cô nghĩ ra được để gần gũi anh ta. Nhưng người kia chỉ cười, dù cô quyến rũ thế nào, anh vẫn ra vẻ dửng dưng. Anh chàng đi tìm vợ và một thiếu nữ lắm chiêu. Ai mới là người chiến thắng? Cô tóm lấy vai anh, ngả người xuống giường. Cùng lúc đám phóng viên ùa vào phòng. Mai trên bìa tạp chí, khung cảnh này sẽ được lên trang nhất. "Giữ yên đó!" - Cô ra lệnh, cười thật tươi vào ống kính máy ảnh chớp tắt, càng kề sát cơ thể mình vào anh. "Nếu đã vậy... Tôi không nhường em nữa!" Nụ cười tắt vụt. Kịch chưa đóng, chưa biết ai mới là người nắm sân khấu trong tay. "Một lão già như anh. Cơ bản không đủ sức để mà đấu với tôi!" Chúng ta đang sống ở thời hiện đại, trong những nền Cộng hòa và Dân chủ khác nhau. Nhưng nếu cứ đi theo lối mòn về những phân biệt hiện đại và cổ trang như thế sẽ rất nhàm chán phải không, sự pha trộn giữa cả hiện đại và cổ trang thì sẽ ra sao nhỉ? Hãy thử tưởng tượng trên thế giới này còn một đất nước, nơi có những tòa lâu đài nguy nga tráng lệ vẫn trường tồn, nơi quyền lực nằm toàn bộ trong tay những ông vua, nhưng vẫn trong thời hiện đại, như trong phim Goong í!!

blair9569

765,517 15,013 77

Ban đầu ai là người đã tự mình nhận cô về nuôi, ai là người tự ý lôi cô cuốn vào vòng xoáy tình yêu. Anh là người đã dạy cô nhận thức về tất cả trong cuộc sống này, từ tình yêu đến tình dục. Anh chính là bố cô! Cô đã từng mặc định anh là bố cô, rồi lại mặc định sau đó anh là tình yêu của đời mình. Nhưng anh thì đối xử với cô ra sao chứ? Anh rõ ràng đã tán tỉnh làm cô say mê, sau đó biết cô có tình cảm với mình, lại thẳng chân chà đạp, giam cầm cô trong nhà, ngày ngày ân ái với người phụ nữ khác! Bao nhiêu niềm hạnh phúc trong đời cũng là anh cho cô, bao nhiêu tổn thương cũng vậy. Cuối cùng, sau khi vết thương đã thôi không rướm máu, anh lại đến nói lời yêu thương. Anh luôn bá đạo vì sở nguyện của mình mà phá tan cuộc đời của cô. Mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô. Cô vì một người như vậy mà quay lưng lần nữa với cuộc sống mới của mình. Có xứng không??

blair9569

1,447 67 22

Hạ Ninh vừa mới ra trường đã được nhận vào một công ty nước ngoài lớn, không cần qua phỏng vấn. Chuyện này có chút kì lạ. Cho đến khi cô gặp lại người đã phá hỏng giấc mơ và gây ra vết thương không cách nào chữa lành thì cô chợt hiểu ra mọi chuyện. Đối với Hạ Ninh, đó là một câu chuyện mà cô không muốn nhắc lại. Còn đối với Hàn Vũ, cô là một sự ăn năn giấu kín sâu trong lòng. Anh vì cô mà cũng từ bỏ đam mê, tìm cách bù đắp, chỉ mong một ngày có được sự tha thứ. Nhưng rốt cuộc là bù đắp hay tình yêu chính anh cũng không thể nói rõ ràng được nữa...

blair9569

75,939 1,742 65